“Trái cấm” tại vườn cửa Địa đường (Garden of Eden) cơ mà Eva đã ăn uống và chia sẻ với Adam trong khiếp thánh thực chất là trái gì? Chẳng ai biết do Kinh chỉ call đó là “trái”. Vậy đề xuất nếu đoán là “trái táo” thì rất có thể bạn sẽ nhầm.
Giáo sĩ (Do Thái giáo) Ari Zivotofsky, dạy ngành công nghệ não bộ tại Đại học tập Bar-Ilan (Israel), đến biết: “Chúng tôi thực thụ không rõ ‘trái cấm’ là gì. Chẳng có dấu hiệu nào cho thấy thêm đó là một trong những trái táo.” Theo một cụ thể quan trọng được biểu đạt trong sáng Thế cam kết (Genesis) – cuốn trước tiên của khiếp Hebrew cùng Kinh Cựu Ước: Đức Chúa Trời đã chú ý Adam ko được nạp năng lượng trái trường đoản cú “cây trí tuệ”, tuy nhiên một con rắn từ bỏ trong vườn chui ra và bảo Eva cứ cắn một miếng. “Người thiếu nữ thấy trái của cây trông vừa ngon vừa đẹp mắt thì cả tin mà lại hái xuống rồi ăn, và gửi cho chồng cùng ăn uống (Sáng Thế ký 3: 6).
Bạn đang xem: Ăn trái cấm là gì
Zivotofsky lý giải: trường đoản cú được sử dụng trong câu là “peri” – chỉ hoa trái nói chung; mặt khác, từ “tapuach” sở hữu nghĩa “trái táo” trong tiếng vị Thái văn minh đã không thể xuất hiện trong sáng Thế ký hay năm cuốn trước tiên của khiếp Hebrew. Như vậy, nếu chưa phải táo thì trái cấm là trái gì?
Talmud, bộ sưu tầm các kinh điển Do Thái giáo và các tác phẩm được hoàn thiện trong vòng 500 năm sau Công nguyên, đã ghi nhận một trong những quan điểm về tính danh của trái cấm túng ẩn, nhưng không còn có táo apple – Zivotofsky cho biết. Các giáo sĩ viết rằng đó có thể là trái vả (sung), vì trong khiếp Thánh, Adam với Eva nhận ra mình đã khỏa thân sau khi ăn trái từ cây trí tuệ, cho nên họ buộc phải dùng lá vả để đậy lại. Hoặc chính là lúa mì, bởi từ “chitah” chỉ lúa mì trong giờ đồng hồ Hebrew cũng có thể có cách đọc khá tương đương “cheit” chỉ tội lỗi. Ko kể ra, nho (dùng làm cho rượu vang) cũng là một kỹ năng khác. Sau cùng, những giáo sĩ viết: “trái cấm” hoàn toàn có thể là citron hoặc “etrog” (tiếng Hebrew) – một loại trái tất cả vị đắng, thuộc bọn họ chanh, hay được thực hiện trong liên hoan mùa thu của người Do Thái nghỉ ngơi Sukkot để mừng vụ mùa thuận lợi.
Theo một bài xích báo bên trên Nature Communications (năm 2017), trước tất cả những ứng viên “trái cấm” đề cập trên, làm cố gắng nào mà táo khuyết - vốn không có bắt đầu từ Trung Đông, mà là Kazakhstan sống vùng Trung Á – lại trở thành cách diễn dịch nhà yếu? Zibotofsky nhận định rằng điều này có thể không bắt mối cung cấp từ thần thoại hay vào văn chương, thẩm mỹ và nghệ thuật của bạn Do Thái. Gốc rễ của nó, năng lực cao là tại Roma vào năm 382 sau Công nguyên, lúc Giáo hoàng Damasus I yêu ước học trả Jerome dịch kinh thánh sang trọng tiếng Latin – bách khoa thư Encyclopedia Britannica ghi chép. Theo Robert Appelbaum, giáo sư danh dự (emeritus professor) ngành văn chương Anh tại Đại học Uppsala (Thụy Điển), tác giả cuốn Aguecheek’s Beef, Belch’s Hiccup and Other Gastronomic Interjections (NXB Đại học tập Chicago, 2006): Jerome đang dịch trường đoản cú “peri” vào tiếng vày Thái thanh lịch “malum” trong tiếng Latin. Từ bỏ “malum” trong tiếng Latin sau lại được dịch sang trọng tiếng Anh là “apple”, chỉ bất kể loại hoa quả nào tất cả lõi hạt ở giữa và phần thịt bao bọc – một thuật ngữ chung. Từ bỏ “apple” có nghĩa này cho tới tận cụ kỷ 17 – xem thêm từ điển Etymological Dictionary trực tuyến. Có lẽ Jerome đã lựa chọn từ “malum” – không tính “trái cây” còn mang nghĩa không giống là “xấu xa”, một cách chơi chữ nhằm mục đích ám chỉ tội lỗi đầu tiên của nhỏ người.
Bức họa Ghent Altarpiece được vẽ vào cầm kỷ 15 trình bày Eva (phải) cố gắng một trái citron. Ảnh: DIRK WAEM/Getty Images.
Trong khi đó, những bức tranh và tác phẩm nghệ thuật khác về sân vườn Địa lối cũng góp thêm phần khiến táo bị cắn được xem như là “trái cấm”. Appelbaum lý giải: không giống như văn bản, trái cây trong thẩm mỹ và nghệ thuật không thể mang ý nghĩa chung chung. Ông nói: “Hơn cả nhà văn, bạn nghệ sĩ đề xuất thể hiện một chiếc gì đó, và không phải lúc nào thì cũng là một trái táo”. Các bức họa theo chủ đề Fall from Eden (Địa đàng sa ngã) đang đặc tả trái cấm giống như trái chanh (citron) – bức Ghent Altarpiece của Hubert cùng Jan van Eyck (1432), trái mơ (apricot) – bức Eve Tempted By the Serpent của Defendente Ferrari (1520 – 1525), với quả lựu (pomegranate) – bức The Fall of Man của Peter Paul Rubens (1628 – 1629),…
Sang đến chũm kỷ 16, táo bắt đầu lọt vào danh sách. Năm 1504, một bức khắc họa của Albrecht Dürer, và một bức khác vày Lucas Cranach the Elder vẽ năm 1533 (cả hai số đông là tín đồ Đức) đã thể hiện “trái cấm” y như một trái táo – trang NPR viết. Cũng theo NPR, trong cuốn sử thi Paradise Lost (Thiên đàng vẫn mất), xuất phiên bản lần đầu xuân năm mới 1667, đơn vị thơ John Milton (người Anh) đang hai lần cần sử dụng từ “apple” để chỉ “trái cấm”. Tuy nhiên, “apple” trong Paradise Lost tất cả thực sự là trái táo apple như họ biết ngày nay, hay đó chỉ là 1 loại trái cây thông thường có hạt chính giữa và thịt bao quanh? Appelbaum tin gồm một vài ba điểm cần thiếu tín nhiệm ở đây. Milton đã bộc lộ trái “apple” mà Eva cắn một miếng, rằng “nhìn bên ngoài thì bình thường nhưng bên trong cực kỳ ngon và tất cả vị ngọt. Đó liệu có phải là những đặc điểm chỉ trái đào (peach)?
Sau cùng, cây Franken – mang lại 40 nhiều loại trái (phải chăng là cây ghép) – chắc hẳn rằng chưa mãi sau trong thời gớm thánh được viết, nhưng nếu như đúng thì này sẽ là làm mai giúp làm cho sáng tỏ bí hiểm này.
Theo tởm Thánh, Chúa đã tạo ra vạn vật, trong đó bao gồm Adam với Eva là 2 bé người đầu tiên. Mặc dù nhiên, vì ăn phải "Trái cấm" - thứ trái cây bao gồm thể đem lại trí tuệ, 2 người đã bị đuổi ra khỏi vườn Địa đàng.
Câu chuyện Adam và Eva nổi tiếng đến mức những người ko am hiểm về khiếp thánh cũng không nhiều nhất một lần được nghe. Tuy nhiên, tất cả một quan lại niệm cực kỳ phổ biến về thứ quả cấm mà Adam và Eva đã ăn, đó là quả táo.

Thực vậy, vào đa số những quyển sách kể về Adam cùng Eva, Trái cấm đều được minh họa là bằng một thức quả giống trái táo. Vậy nên, hỏi 9 thì 10 người đều mang đến rằng đó là trái táo apple mà thôi.
Tuy nhiên sự thật là...
Xem thêm: Tại Sao Cần Phải Học Môn Lịch Sử ?Căn Cứ Vào Đâu Để Biết Và Dựng Lại Lịch Sử?
Sự thật là trong khiếp thánh ko hề nhắc đến quả táo. đúng đắn hơn, một số văn bản như Sách Diễm ca (Song of Solomon) có nhắc đến, nhưng không hề đề cập đến chuyện thức quả này có trong Vườn Địa đàng (Garden of Eden), với càng không phải là thứ quả mọc bên trên Cây Hiểu biết về tốt với xấu (Tree of the Knowledge of Good và Evil).

Sự nhầm lẫn này còn có lẽ xuất phát từ các bản dịch tiếng Latin của ghê thánh. Từ "xấu xa" trong tiếng Latin là "mălum", trong khi "quả táo" là mala, hoặc mālum. Sự trùng hợp này đã dẫn đến nhầm lẫn vào nhận thức của người đọc, để rồi biến Trái cấm thành trái táo.
Vậy Trái cấm thực ra là quả gì?
Đến ni vẫn chưa ai biết được chính xác Trái cấm là gì cả. Nếu tất cả thật, Trái cấm bao gồm thể là bất kỳ thức quả gì, kể cả trái táo.

Trong một số văn bản bằng tiếng Slave (một nhánh của các dân tộc Ấn-Âu ), Trái cấm là quả nho.
Đạo Cơ-đốc thì tin rằng Trái cấm là quả sung, quả vả - xuất phân phát từ truyền thuyết Adam cùng Eva sử dụng lá của 2 loại cây này để che phủ cơ thể.

Cũng gồm ý kiến mang đến rằng Trái cấm là quả cà chua, vị ngôn ngữ Slave gọi"rajčica" tốt "paradajz" là thứ quả này, và bọn chúng đều gần với từ "thiên đàng". Còn người Hồi giáo thì tin rằng Trái cấm là hạt lúa mỳ.
Tuy nhiên, cũng gồm thể Trái cấm ko hề tất cả thật.Dựa trên phân tích trong Sách sáng thế (Genesis), Chúa đã dặn Adam với Eva bao gồm thể ăn bất kỳ thức quả gì "có chứa hạt mặt trong" (Nguyên văn:See, I have given you every herbthatyields seed whichison the face of all the earth, & every tree whose fruit yields seed;eto you it shall be for food.).
Đây tất cả thể là một đầu mối mang đến thấy Trái cấm không có hạt, cùng nhiều khả năng không tồn tại thật.