Nam:Phận là nhỏ gái, chưa một lần yêu ai.Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng mặt đường dài.Cảnh công ty neo đơn, bầy em chưa phệ trĩu song vai gánh nhọc nhằn.Nữ:Thầy bà mẹ thương em dựa vào tìm fan se duyên.Lòng cầu ước ao em đậu bến đến yên một bóng thuyền.Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến.Sợ tín đồ ta đến em khóc sau bao lời khuyên.Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến.Sợ tín đồ ta đến... Em khóc sau bao lời khuyên. Vọng Cổ (Câu 1)Chị ơi phận làm con gái như con đò nổi trôi xuôi chiếc về bến lạ.Dẫu quyền quý và cao sang cao sang, tốt phận nghèo hèn yếu chưa phi vào yêu nhưng mà cũng đề nghị theo... Chồng.Nữ:Biết làm thế nào đây vị là kiếp nhan hồng.Chốn quê nghèo thương cha mẹ đời cơ cực.Mấy đứa em nghèo tuổi phận long đong.Nam:Chịu nặng nề vai nhỏ xíu nắng hạ chiều đông.Nào biết yêu ai để tơ hồng duyên dẻo ngẫu.Thầy bà bầu thương được thuyền xuôi bến mộng.Cậy nhờ vào mối mai hy vọng chị thành gia thất.Tân Nhạc
Nữ:Chưa yêu lần nao biết ra làm sao?
Biết vào tình yêu như vậy nào?
Sông sâu là bao như thế nào đo được đâu.Lòng fan ta ai biết bao gồm dài lâu?
Nam:Qua bao thời gian sống trong bình an.Lỡ yêu tín đồ ta gieo trái ngang.Nông sâu tùy sông làm sao mà trông.Chưa đổ bến biết ở đâu đục trong. Vọng Cổ (Câu 2)Nữ:Chưa một lần yêu chưa gặp gỡ và hẹn hò đôi lứa,thì làm thế nào nên nghĩa cau trầu.Thổn thức bao đêm nuốt lệ yêu thương sầu.Những mon năm êm đềm mặt thầy mẹ.Dẫu cơ hàn mà nghĩa nặng, tình thâm.Nam:Nào tuyệt bến đục bến trong.Nông sâu ai biết dạ lòng người ta.Xót mến đời một kiếp hoa.Về khu vực bến lạ quê bên nặng thương.Tân Nhạc
Nam:Rồi fan ta mang lại theo họ hàng đôi bên.Một ngày nên duyên, một bước em cần người vk hiền.Nữ
Bỏ lại sau lưng bè đảng em ngơ ngác,đứng trông theo mắt đượm buồn.Nam:Thầy người mẹ vui hơn nhưng mà lệ tràn rưng rưng,Dặn dò con yêu nên sống theo nhà đạo bên chồng.Nữ:Bước qua loại sông hỏi từng nhỏ sóng.Đời người con gái không mong muốn yêu ai được không?
Nam:Bước qua cái sông hỏi từng nhỏ sóng.Đời fan con gái... Không thích yêu ai được không? Vọng Cổ (Câu 5)Nữ:Rồi một sớm sang trọng thu chị theo ck về bến lạ.Khoác áo nàng dâu cho người mẹ thầy im dạ mà bước đi đi sao trĩu nặng trĩu nỗi u... Sầu.Đạo làm nhỏ áo mang sao qua khỏi đầu.Nam:Một bước buộc phải duyên thành vk hiền đâu thảo.Chị vứt lại quê nhà lũ em dõi mắt trông theo.Nữ:Phận cơ hàn đám em nhỏ tuổi nhóc nheo.Nhìn thầy bà mẹ rưng rưng thêm rưng rưng trong dạ.Giữ rước phận đâu, công dung ngôn hạnh.Chị nên sống theo nhà đạo bên chồng.Tân Nhạc
Nữ:Thầy chị em vui hơn mà lại lệ tràn rưng rưng.Dặn dò nhỏ yêu nên sống theo nhà đạo bên chồng.Bước qua chiếc sông hỏi từng nhỏ sóng.Đời thiếu nữ không mong mỏi yêu ai được không? Vọng Cổ (Câu 6)Nam:Thuyền dẫu vẫn trôi cũng về một bến.Phận gái xưa nay người nào cũng phải theo chồng.Thương chị tôi một kiếp nhan hồng.Giữ đến trọng đạo đẹp nhất lòng người mẹ cha.Sông dài biển lớn rộng bao la.Chữ yêu bỏ mặc đó là hồng nhan./. DMCAPROTECTED Lời bài xích hát Duyên Phận ở trong thể nhiều loại Tân Cổ, bởi vì soạn đưa đánh Trung Kiệt biên soạn. Các bạn có thể xem, tải về (tải), print (in) lời bài xích hát cùng nghe nhạc tan co duyen phan trên Loi
Vong
Co.Com.

Phận là con gái, chưa một lần yêu ai, nhìn về tương lai mà lại thấy như sông rộng mặt đường dài, Cảnh nhà neo đơn, bè đảng em chưa béo trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn...
Thầy người mẹ thương em nhờ vào tìm người se duyên, Lòng cầu mong mỏi em đậu bến mang đến yên một bóng thuyền, Lứa đôi tình duyên còn không lưu luyến, Sợ người ta đến em khóc sau bao lời khuyên...
<ĐK: > không yêu lần nao biết ra làm cho sao, Biết trong tình yêu như vậy nào, Sông sâu là bao như thế nào đo được đâu, Lòng fan ta ai biết gồm dài lâu...
Qua bao thời gian sống vào bình an, Lỡ yêu người ta gieo trái ngang, Nông sâu tùy sông làm thế nào mà trông, không đổ bến biết ở đâu đục trong...
Rồi tín đồ ta mang đến theo họ hàng đôi bên, Một ngày đề nghị duyên một bước em đề nghị người vợ hiền, bỏ lại sau lưng bè lũ em ngơ ngác, đứng trông theo đôi mắt đượm buồn...
Bạn đang xem: Loi bai hat duyen phạn
Thầy mẹ vui hơn nhưng lệ tràn rưng rưng, Dặn dò con yêu nên sống theo gia đạo bên chồng, cách qua chiếc sông hỏi từng bé sóng, Đời cô gái không hy vọng yêu ai được không?...
== DẠO NHẠC ==
<ĐK: > không yêu lần nao biết ra làm cho sao, Biết vào tình yêu như thế nào, Sông sâu là bao làm sao đo được đâu, Lòng fan ta ai biết bao gồm dài lâu...
Qua bao thời gian sống trong bình an, Lỡ yêu tín đồ ta gieo trái ngang, Nông sâu tùy sông làm sao mà trông, chưa đổ bến biết nơi nào đục trong...
Rồi fan ta đến theo họ hàng song bên, Một ngày yêu cầu duyên một bước em cần người vợ hiền, quăng quật lại sau lưng bạn bè em ngơ ngác, đứng trông theo đôi mắt đượm buồn...
Thầy bà mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng, Dặn dò con yêu buộc phải sống theo nhà đạo bên chồng, bước qua chiếc sông hỏi từng bé sóng, Đời thiếu nữ không ao ước yêu ai được không?
* bước qua dòng sông hỏi từng con sóng, Đời fan con gái... Không muốn.. Yêu ai.. được không?......
== HẾT BÀI ==
1. Phận là nhỏ gái, chưa bao giờ yêu ai,Nhìn về tương lai mà lại thấy như sông rộng con đường dài,Cảnh đơn vị neo đơn, bè phái em chưa to trĩu song vai gánh nhọc nhằn...
Xem thêm: Xem Lịch Sử Giao Dịch Shinhan Bank, Có Bao Nhiêu Cách Tra Cứu Tài Khoản Shinhanbank
Thầy người mẹ thương em nhờ tìm người se duyên,Lòng cầu ao ước em đậu bến cho yên một nhẵn thuyền,Lứa song tình duyên còn không lưu luyến,Sợ fan ta cho em khóc sau bao lời khuyên...
<ĐK: >Chưa yêu lần nao biết ra có tác dụng sao,Biết vào tình yêu như vậy nào,Sông sâu là bao làm sao đo được đâu,Lòng fan ta ai biết gồm dài lâu...
Qua bao thời hạn sống vào bình an,Lỡ yêu bạn ta gieo trái ngang,Nông sâu tùy sông làm thế nào mà trông,Chưa đổ bến biết chỗ nào đục trong...2. Rồi tín đồ ta đến theo chúng ta hàng đôi bên,Một ngày bắt buộc duyên một bước em cần người vk hiền,Bỏ lại sau lưng bè đảng em ngờ ngạc đứng trông theo mắt đượm buồn...
Thầy bà bầu vui hơn cơ mà lệ tràn rưng rưng,Dặn dò nhỏ yêu đề xuất sống theo gia đạo bên chồng,Bước qua dòng sông hỏi từng bé sóng,Đời cô gái không ước ao yêu ai được không?...